Gần đây Thẩm Nguyên Bạch không có kỳ nghỉ nào, nhiệt độ ở Đông Thành hết lần này đến lần khác giảm xuống, anh đặt may áo gió chần bông cho em gái ở một hiệu may quốc doanh nhưng không có thời gian đến lấy.
Lục Trường Phong lập được công, được thăng chức từ tiểu đoàn trưởng lên trung đoàn phó, cấp trên cưỡng chế bắt anh nghỉ phép ba ngày.
Đưa giấy chứng nhận cho anh ta, Thẩm Nguyên Bạch dùng giọng ấm áp nói: “Tiền và vé đã trả rồi, chỉ cần đưa danh sách cho nhân viên bán hàng là được.”
“Không phải.” Lục Trường Phong nhìn tờ giấy chứng nhận tiệm vải trên tay: “Là em gái của cậu chứ không phải em gái tôi. Hay là tôi đặt chỗ cho cậu trước, cậu tự mình đi?”
Thẩm Nguyên Bạch nở nụ cười ấm áp: “Kế hoạch tác chiến và triển khai công tác biên phòng của sở chỉ huy trung đoàn cuối năm, anh có đến không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây