Khi ánh mắt của cô chạm vào cuốn hình ảnh dưới đáy, cô do dự một hồi, đầu ngón tay vừa đụng vào, lại buông ra.
Cô lấy bảng chữ mẫu trên bàn đậy lên phía trên, lại đẩy ngăn kéo vào trong.
“Bé cưng.” Dung Lam gõ cửa ở bên ngoài: “Mẹ có hầm canh hoàng kỳ táo đỏ cho con, có thể vào trong không?”
“Được chứ.” Tô Sính thu lại cảm xúc, vội vàng đi sang đó mở cửa, tay cầm tay nắm, cơ thể che lại một nửa cánh cửa, cô hít nhẹ: “Thơm quá mẹ ơi.”
“Là mẹ thơm hay là canh thơm quá?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây