Hơn bốn giờ chiều, Thẩm Tiêu phong trần mệt mỏi từ biên cảnh trở về, đầu tiên là đi bộ tư lệnh báo cáo tình hình chiến đấu cùng với tình huống thương vong lần này, sau khi báo cáo xong, trở về quân bộ.
Mông vừa ngồi bên ghế, còn chưa kịp thở dốc, đã nghe lính canh báo cáo: “Quân trưởng, ba mẹ ngài hôm qua đến thăm người thân.”
“Biết rồi.” Thẩm Tiêu ấn mi tâm mệt mỏi, phất phất tay ý bảo anh đi ra ngoài.
Lấy lại tinh thần, ông cầm điện thoại lên, gọi số cho bộ đoàn dã chiến quân khu Đông Thành: “Tôi tìm Thẩm Nguyên Bạch.”
“Thẩm tham mưu, điện thoại của ngài, quân khu Bắc Thành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây