Văn Trạch Tài tự giác ngồi xổm trước cửa lò, quen tay quen việc cầm dao chẻ củi rồi ném vào ngọn lửa đã được mồi sẵn. Vừa thoăn thoắt làm, anh vừa tranh thủ trả lời vợ: “Ừ, mấy hôm nay hiệu sách ít khách. Với lại công việc sắp xếp chỉnh lý anh đã làm xong cả rồi. Nên quản lý Vương tan ca là anh cũng về luôn.”
Thật ra, sáu giờ chiều là khoảng thời gian người người nhà nhà chợ búa, cơm nước đâu ai rảnh mà đi dạo phố, mua sách. Vả lại từ sau khi biết anh đã có vợ con, cộng thêm khoảng cách từ thị trấn về thôn tương đối xa nên quản lý Vương cũng du di hơn, chỉ cần làm hết việc là anh có thể đóng cửa về sớm.
Điền Tú Phương cắn cắn môi, lí nhí nói: “Quản lý Vương thật tốt bụng.”
Văn Trạch Tài bất chợt dừng tay, ngẩng đầu hỏi thẳng: “Em có chuyện gì muốn nói với anh à?”
“Không, em không có!” Nói rồi Điền Tú Phương vội quay mặt đi chỗ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây