Cũng may buổi trưa Văn Trạch Tài chỉ ăn đơn giản cháo trắng và dưa muối, vừa nhanh vừa gọn.
Hơn nữa lúc này cũng vắng khách thành ra mấy anh em tha hồ trò chuyện.
Nếu là người khác, khi được khen chắc chắn sẽ khiêm tốn vài phần nhưng Văn Trạch Tài thì không, anh thẳng thắn gật đầu thừa nhận ngay: “Đúng thế, tôi rất tinh thông Chu Dịch. Anh nói đi, anh muốn tính cái gì?”
Vương Đại Hải khẽ thở dài: “Nhân duyên và sự nghiệp.”
Hôm nay tới đây, Vương Đại Hải mặc một bộ quần áo rách rưới vá chằng vá đụp, cộng với vẻ mặt chán chường sẵn có, nhìn anh không khác gì những người cùng khổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây