Vấn đề này có lẽ phải nhờ quản lý Vương, vì anh ấy quan hệ rộng, quen biết nhiều, tìm một công việc chỉ là chuyện trong tầm tay.
Ngày hôm sau tới chỗ làm, vừa lướt thoáng qua Văn Trạch Tài đã phát hiện sắc thái trên gương mặt quản lý Vương có sự đổi khác rõ rệt. Anh tiến lại gần cười hỏi: “Anh Vương, hôm nay trông tươi tỉnh quá nhỉ, có hẹn với người đẹp đúng không?”
Người đẹp? Quản lý Vương thoáng bất ngờ, mất một lúc sau mới sực nhớ ra quả thực mấy ngày trước mình có gặp một cô gái, mà phải công nhận cô ấy xinh đẹp thật. Nghĩ tới đây, trong đầu chợt loé lên sáng kiến, quản lý Vương liền giờ tay vẫy vẫy Văn Trạch Tài: “Này chú em, hình như
bữa trước chú bảo chú có hứng thú nghiên cứu Chu Dịch phải không? Lại đây xem giúp anh một quẻ coi anh và cô ấy có đến được với nhau không.”
Hễ nhắc tới vấn đề này là phiền hết cả người. Kỳ thực anh nào phải trai ế, bạn gái có cả tá chứ chẳng ít, thế nhưng dắt ai về mẹ cũng lắc đầu chê không xứng đôi vừa lứa, không môn đăng hộ đối, thế mới nản chớ. Riết rồi anh đâm ra lười, chẳng còn thiết tha yêu đương, mẹ thích ai thì đi mà chọn. Nhưng không ngờ tốc độ của bà nhanh tới vậy, mới mấy ngày đã tìm được một cô, nhìn cũng xinh gái, ngoan hiền, con nhà gia giáo có điều kiện. Chỉ có điều hình như cô ấy không có cảm tình với mình thì phải. Đáng lẽ anh cũng chẳng để ý lắm đâu nhưng hôm nay Văn Trạch Tài mở lời trước nên anh cũng thuận miệng hỏi luôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây