“Bọn em tình cờ có việc đi ngang qua nên ghé thăm anh thôi”, Văn Trạch Tài cùng Triệu Đại Phi tiến vào.
Căn cư xá không quá lớn nhưng rất sạch sẽ, đơn giản và gọn gàng, mang đậm phong cách chủ nhân của nó.
Ngồi xuống pha ấm trà mời khách, anh cả Tất mệt mỏi xoa đôi mắt đỏ ngầu: “Hôm nọ anh nghe Trường Lâm nói rồi. Anh với Hoa Trà quả thực có duyên không phận.”
Văn Trạch Tài nhíu chặt mày: “Sợ rằng không chỉ là có duyên không phận thôi đâu anh. Sắc mặt anh hôm nay xấu lắm, hay là để em tính cho anh một quẻ.”
Nhớ lại sự việc mới phát sinh hôm qua, anh cả Tất trong lòng tự hiểu rõ: “Thôi không cần đâu, anh biết mà. Tất cả cũng vì Hoa Trà quá để tâm tới vấn đề xuất thân, cảm thấy mình không xứng với anh nhưng lại không muốn buông tay. Hôm qua cô gái mà mẹ anh làm mai có việc xuống khu này công tác. Đôi bên chỉ vừa gặp mặt, chưa kịp nói câu gì thì Hoa Trà đột ngột từ đâu xông đến, đẩy người ta ra giữa đường, suýt chút bị xe cán!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây