Lúc nói ra lời này, Trương Phong cố ý nhìn lướt qua Văn Trạch Tài.
Tuy nhiên chưa được bao lâu thì bà Trương đột nhiên sa sầm nét mặt, gạt phắt tay thằng cháu ra, cả giận mắng: “Gớm, một tiếng mẹ, hai tiếng mẹ ngọt xớt, xem ra mày cũng y chang thằng cha mày, đồ ăn cháo đá bát, vô ơn bạc nghĩa! Bao công tao chăm bẵm, bế ẵm từ khi còn nằm ngửa trên tay, thế mà giờ đây mày chỉ biết đến mẹ mày thôi phỏng?”
Lời chưa dứt, bà đã co chân đạp Trương Phong văng xuống giường. Sau đó hất tung chăn màn, điên cuồng kiếm búa.
Trương Phong choáng váng, cứ ngồi ngây ra như phỗng.
Văn Trạch Tài nhanh tay kéo nó qua một bên rồi tiến tới phía sau bà Trương, dứt khoát châm cây kim vào vị trí cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây