Vì sao lại cảm thấy may mắn? Là bởi vì Văn Trạch Tài không phải thằng con trai duy nhất, bà còn một Văn Trạch Dũng ngoan ngoãn, hiểu chuyện, lẻo mép và giỏi nịnh đầm nữa!
Ông Văn hốt hoảng nhớ lại cái ngày ký vào giấy từ con.
Hôm đó, ông vô cùng tức giận trước lá thư Văn Trạch Tài gửi về. Còn Văn Trạch Dũng và Văn Trạch Quyên ở bên cạnh thì không ngừng châm dầu vào lửa, dùng những lời lẽ hết sức nặng nề để lên án và chỉ trích Văn Trạch Tài. Thế nên cơn giận của ông Văn càng lúc càng bốc lên nghi ngút.
Mà bà Văn, người đáng lý phải đứng ra khuyên ngăn, hoà giải, giữ hoà khí gia đình. Thì không, bà ta đã đẩy cho mâu thuẫn lên tới đỉnh điểm bằng cách chia rẽ, ly gián: “Thôi thôi, em xin, anh đừng nóng nảy kẻo hại sức khoẻ, bình tĩnh ngồi xuống đây nghe em nó này. Không có nó thì chúng ta vẫn còn thằng út Trạch Dũng mà. Trạch Dũng đâu, mau tới đấm lưng, bóp vai cho cha đi con.”
Thế rồi sau đó, ông Văn liền đề nghị phương án nếu Văn Trạch Tài vẫn cứng đầu cứng cổ không chịu nghe lời gia đình thì sẽ thực hiện biện pháp mạnh, không chu cấp tiền bạc, không gửi đồ đạc cho nó nữa. Nhưng bà Văn có vẻ không đồng tình, cho rằng cách đó quá nhẹ, không đủ để áp chế Văn Trạch Tài. Bà ta về phòng cầm ra một tờ giấy từ con và nói rằng chỉ có doạ đoạn tuyệt quan hệ thì may ra nó mới biết hối cải mà quay đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây