Nương theo thanh âm, Văn Trạch Tài nhìn sang bên cạnh liền trông thấy người lên tiếng nhắc nhở chính là Chu quản gia. Vẻ mặt ông ấy vẫn luôn thờ ơ, lãnh đạm y như lần gặp ở nhà tổ Chu gia.
Chu Thất thúc hằn học buông tay, gương mặt đậm nét dữ tợn: “Đúng thế! Cho nên mau nói đi, ngươi là con cái nhà ai? Và ai dịch dung giúp ngươi? Bát đệ sao?”
Lão nhắm thẳng tới Bát thúc, bởi ngoài người em trai này ra thì quả thực lão không thể nghĩ ra ai khác nữa.
“Mang về!”
“Dạ vâng, thưa Thất thúc!” Đám đồ đệ lục tục kéo lê Chương Toàn đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây