Thấy Văn Trạch Tài thông minh, lanh lợi, lão thôn trưởng vừa lòng cười híp mắt.
Nhân lúc tiễn Chương Toàn ra đầu thôn, Văn Trạch Tài tranh thủ hỏi nhỏ: “Chú định đi sang thôn Tắc Bảo thật đấy hả?”
“Đương nhiên rồi”, Chương Toàn nhìn sang chỗ khác, khéo léo che giấu cảm xúc nơi đáy mắt: “Bộ chú quên không nói à?”
“Nói gì?” Văn Trạch Tài híp mắt thăm dò.
“Chú đây có một người cha nuôi, vừa hay cũng tên là La Trường Viễn. Thế nên vừa nãy cũng không tính là nói dối ông trưởng thôn. Haha! Thôi, tạm thời cháu cứ ở trong thôn chờ đi ha.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây