Từ xa xưa, thôn Tắc Bảo và thôn Chuối đã hình thành mối quan hệ mật thiết, đã từng kề vai sát cánh cùng nhau đánh giặc. Mặc dù hiện tại ít qua lại nhưng giao tình đôi bên vẫn trường tồn không đổi.
Nghe Chương Toàn nhắc tới hai chữ Tắc Bảo, người thôn dân tức khắc tươi cười xởi lởi, dân chúng xung quanh cũng buông lỏng cảnh giác, tiếp tục quay trở lại với công việc còn đang dang dở.
“Đây đây, mời chú và anh đi bên này”, người dân quê vốn bản tính thật thà, chân chất, họ chả nghĩ đến chuyện xác minh lời nói của Chương Toàn là thật hay giả, mà đón tiếp rất nồng hậu và nhiệt tình: “Chả giấu gì chú với anh, chúng tôi ở bên này cũng không rõ bọn họ đang làm cái gì nữa. Nhưng bọn họ một không chặt rừng, hai không phá hoại hoa màu thế nên ông trưởng thôn bảo cứ mặc kệ, đừng đi gây chuyện với bọn họ.”
Văn Trạch Tài và Chương Toàn thoáng liếc nhau, ậm ờ đáp vài câu qua loa lấy lệ.
Đi một tí đã tới cổng nhà ông trưởng thôn. Người thôn dân đừng bên ngoài gọi vọng vào trong: “Ông trưởng thôn ơi, có người ở thôn Tắc Bảo sang kiếm ông.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây