Văn Trạch Tài nhún vai: “Tôi cũng chẳng muốn đâu nhưng vì đạo đức nghề nghiệp, tôi không thể không đến!”
Dương Diễm Cúc nghệt mặt: “Cái gì cơ?”
Văn Trạch Tài kiên nhẫn giải thích: “Hôm nay tôi dẫn Hiểu Hiểu tới trường báo danh liền phát hiện sắc mặt Triệu Ái Quốc không được tốt cho lắm. Tôi có lòng tốt nhắc nhở nhưng anh ta không nghe. Ban đầu tôi định mặc kệ nhưng chợt nhớ tới lần trước mấy người Vu Quang Bình cũng vì cãi lời nên mới gặp hoạ, lại còn tí chút mất mạng nữa chứ. Dù gì đều là thanh niên trí thức như nhau, tôi không thể máu lạnh vô tình đến độ thấy chết không cứu.”
Anh cố tình vòng vo tam quốc, tránh né trọng điểm nhằm khơi gợi sự tò mò và lo lắng trong Dương Diễm Cúc.
Và đúng như những gì Văn Trạch Tài dự đoán, Dương Diễm Cúc căng thẳng tột cùng, cô ta nhíu mày hỏi dồn dập: “Rốt cuộc anh muốn nói cái gì? Nói rõ ràng ra xem nào!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây