Văn Trạch Tài khó hiểu hỏi: “Ủa sao vậy, trên mặt anh có dính nhọ nồi à?”
Vừa chia hai bát cơm sang cho hai đứa nhỏ là anh lập tức xoa xoa khắp mặt. Gương mặt điển trai phủ đầy vẻ mờ mịt đồng thời cũng không giấu được sự khẩn trương cùng hiếu kỳ.
Điền Tú Phương khẽ cười, đem những lời Tiết Ly Ly vừa nói ban nãy thuật lại một lượt, cuối cùng bổ sung thêm câu: “Nhưng mà công nhận em cũng cảm thấy có chút tự hào!”
Văn Trạch Tài phì cười, gắp thức ăn vào bát vợ: “Nào nếm thử xem “niềm tự hào” của em nấu có ngon không?”
Hai đứa nhỏ nhao nhao lên góp vui, hết lời ca tụng tài nghệ nấu nướng của cha khiến không khí trên bàn ăn càng thêm vui vẻ, náo nhiệt. Thậm chí mấy bông tuyết đang bay ngoài song cửa cũng muốn ùa vào để cùng tận hưởng khoảnh khắc gia đình xiết bao đầm ấm và hạnh phúc ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây