Tất nhiên không cần nói thì Văn Trạch Tài cũng dễ dàng nhìn thấu. Anh chẳng chút do dự, dứt khoát duỗi tay rút lấy một tờ rồi mỉm cười nhìn Triệu Chí Văn: “Cháu tuy tuổi còn nhỏ nhưng hiếu tâm sâu dày, có lòng quan tâm tới người nhà, chú rất bội phục cháu, cho nên chú chỉ thu một đồng thôi, đây là quy củ của chú.”
Quy củ của Văn đại sư? Triệu Chí Văn nghệt mặt khó hiểu nhưng cũng không dám hỏi rõ là quy củ gì mà chỉ ngây ngốc nhìn chín tờ tiền còn lại trên tay mình, lòng dạ rối bời: “Văn đại sư…?”
Không đợi thằng bé nói hết câu, Văn Trạch Tài chủ động đặt vấn đề luôn: “Chiều nay chú sang xem, được chứ?”
Triệu Chí Văn ngơ ngác gật gật đầu. Thẳng tới khi Văn Trạch Tài biến mất sau ngã rẽ, nó mới siết chặt chín đồng tiền, dùng sức quẹt ngang dòng nước mắt nóng hổi.
Thì ra…Văn đại sư là người tốt!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây