Chính vì thế, mấy đứa em mới có cớ xiên xỏ tại ông cả đời làm việc thất đức nên ông trời mới báo ứng lên con lên cháu.
Khổ nỗi nói một lần hai lần thì còn nhịn nhục cho qua, đằng này cứ nói hoài nói mãi khiến ông Dương uất ức vô cùng. Nếu đúng là ông làm sai thì đã đành, cơ mà ông xin thề trước nay chưa từng lầm lỗi với bất cứ ai thì làm gì có chuyện báo ứng ở đây?!
Càng gần tới những ngày cuối đời, ông lại càng ấm ức, bực bội. Nghĩ đi nghĩ lại, ông quyết định gửi gắm vào Văn Trạch Tài.
Về bản lĩnh của Văn đại sư thì ông đã nghe mòn lỗ tai rồi. Hơn nữa chính ông cũng đã chứng thực Văn Trạch Tài thật sự tài hoa hơn người, thế nên ông mới đưa công thức này ra để trao đổi. Tính ra ông chả có gì quý giá hơn mà kể cả có thì ông nghĩ Văn Trạch Tài cũng chả thiếu.
Nhưng để cẩn thận, ông vẫn mượn Điền Kiến Quốc để thử lòng Văn Trạch Tài. Tới khi chân chính hiểu rõ tâm ý của đối phương, ông Dương mới yên tâm buông bỏ hết thảy, nhắm mắt xuôi tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây