“Lợn nái sề?” Văn Trạch Tài quay đầu nhìn về phía Hiểu Hiểu: “Ai nói với con nếu nuốt lời sẽ bị biến thành lợn nái sề?”
Hiểu Hiểu ưỡn ngực, đắc ý khoe kiến thức mới: “Anh Đại Phi nói cho con biết đấy. Anh ấy bảo nếu con trai nuốt lời thì sẽ bị phạt biến thành lợn nái sề, về sau sẽ sinh rất nhiều rất nhiều heo con. Có như vậy bọn họ mới sợ, không dám nói dối gạt người nữa.”
Văn Trạch Tài méo mặt, cái lí lẽ xiên xẹo này đúng là chỉ mình Đại Phi mới nghĩ ra được!
Ríu rít nói nói cười cười, thoáng cái tàu đã cập bến huyện thành, Văn Trạch Tài kiếm một nhà khách tương đối sạch sẽ và an toàn để ba mẹ con nghỉ ngơi còn mình thì đi tới ngõ Mộc Trung tìm ông Dương - người chuyên cung cấp giấy hoàng cốt tương cho anh từ trước tới nay.
Đợt đó sau khi từ Liêu Thành trở về, Điền Kiến Quốc rẽ ngay vào Dương gia chuyển lời nhắn của Văn Trạch Tài. Nghe xong, ông Dương chỉ cười nói “tốt tốt”, rồi nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng, không để lại bất cứ lời trăn trối nào hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây