Văn Trạch Tài chắp hay tay sau lưng, cười cười: “Ai chà chú Chương hôm nay hào phóng quá nha.”
Cho mượn cả đèn hộ hồn. Đèn hộ hồn thoạt nhìn không khác gì đèn bình thường nhưng chất đốt của nó cực kỳ đặc thù và khó kiếm. Ngay cả Văn Trạch Tài cũng không thể tìm được trong một sớm một chiều thế mà Chương Toàn cần là có ngay.
Nhận được ánh mắt hâm mộ cùng tán thưởng, Chương Toàn đắc ý dạt dào: “Ôi dào, dăm ba cái này nhằm nhò gì, chuyện nhỏ thôi. Với lại Vệ Quốc làm gì có nhiều bạn bè, từ hồi nào tới giờ mới thấy mình cậu ta thôi cho nên tiện tay hỗ trợ chút, hy vọng thằng bé bình an, không xảy ra chuyện gì bất trắc. Nhưng mà sau bảy ngày là phải trả đèn lại đấy nhá. Mỗi ngày tôi sẽ qua thay bấc, châm thêm dầu.”
“Được rồi dặn kỹ quá, nhất định sẽ trả lại mà”, Văn Trạch Tài cười cười, mời Chương Toàn vào phòng khách uống trà.
Triệu Đại Phi mang đèn vào phòng. Ngẫm nghĩ thế nào liền gọi Mông Nghĩa dậy, giải thích tác dụng của đèn hộ hồn và cẩn thận dặn dò một lượt. Mông Nghĩa cố gắng mở to mắt, nghiêm túc lắng nghe. Hiện tại là thời điểm mấu chốt, cậu tuyệt đối không dám lơ là, dù chỉ là một chi tiết nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây