Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 615:

Chương Trước Chương Tiếp

Khuya hôm ấy đợi mọi người đi ngủ hết, Thượng Quốc Cường lặng lẽ vác cuốc vác xẻng ra khoảng đất phía sau nhà xí, lúi húi đào đào cuốc cuốc cả buổi trời. Hắn moi lên quá chừng đồ đạc, đựng đầy trong chiếc bao tải màu đen to đùng. Xong xuôi, hắn lấp đất lại rồi vác bao tải lẻn lên núi, tiến thẳng vào khu nghĩa địa.

Đi tới nấm mồ nào là lại vùi xuống đất một món đồ, không quên quỳ lạy và thành khẩn cầu xin: “Xin lỗi, thật sự xin lỗi, tôi xin trả lại đồ cho mọi người. Xin đừng trách phạt tôi.”

Cứ như vậy lần lượt cho tới hết.

Tảng sáng, Thượng Quốc Cường mới mệt mỏi lết thân ma quay trở về nhà.

Vừa lúc này, Trần Chiêu Đệ cũng thức dậy chuẩn bị cơm nước. Đang tính mở cổng quét sân thì đập vào mắt là gương mặt phờ phạc, lờ đờ của ông chồng. Trần Chiêu Đệ rất muốn quan tâm hỏi han nhưng sợ lỡ lời lại ăn đòn oan nên chỉ dám thông báo tình hình bé con: “Cha nó này, thằng Tráng tốt lên nhiều lắm, sắc mặt hồng hào hơn hẳn hôm qua.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️