Mông Nghĩa tỏ vẻ tò mò hiếu kỳ: “Ừ tôi nhớ, sao sao?”
Viên Vệ Quốc thở dài: “Haizz, chả biết mấy bố trọ học cùng nhau xích mích cái gì mà một ông đi Tây Thiên rồi!”
“Chết cha! Chuyện lớn à nha, nhưng mà sao không thấy có tiếng gió nào truyền ra nhỉ?” Mông Nghĩa hốt hoảng la toáng lên, thành công thu hút sự chú ý của đám sinh viên bàn bên.
Viên Vệ Quốc uống một ngụm rượu, rồi nghiêng đầu nhìn Mông Nghĩa: “Ông bị ngốc à, thằng anh tôi nó biên thư cho tôi nên tôi mới biết đấy. Chứ chuyện nội bộ trong ký túc xá, ai dám truyền ra ngoài, muốn đi tù hay sao?!”
Đám sinh viên gật gù đồng tình, có phải chuyện gì đáng tự hào đâu mà oang oang đi khoe khắp nơi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây