“Em cả ơn anh cả”, Trần Tiểu Lan cao hứng cười toe toét.
Đúng lúc này có người chạy vào báo tin: “Đại ca, Chu Thanh Sơn tới.”
“Anh ba!” Trần Tiểu Lan ngoan ngoãn cúi chào rồi nhanh chóng lui xuống dưới.
Không thể phủ nhận, Trần Tiểu Lan rất hiểu chuyện và thức thời. Mỗi lần các anh bàn việc chính sự, cô luôn tự giác tránh mặt, không để phải nhắc nhở.
Cơ hồ Trần Tiểu Lan vừa đi khỏi, Trần Nhất Minh còn chưa kịp mở miệng mời khách, Chu Thanh Sơn đã tự tiện xông vào như chốn không người. Đã thế thái độ rất ngông nghênh, nói năng chỏng lỏn chẳng xem chủ nhà ra gì: “Sao, chẳng phải đã thoả thuận bảy ngày sau mới xem mệnh mà? Giờ tự nhiên tìm tôi tới là có chuyện gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây