“Thả thì thả được thôi, nhưng trước tiên phải giải thuật cho chú cái đã”, nói đoạn Văn Trạch Tài đứng dậy mở chốt cửa.
Tuy nhiên Thương Phong đang thất thần cho nên tránh không kịp, cái mũi đập thẳng vào cánh cửa gỗ đỏ lựng như trái cà chua. Cảm giác đau đớn đột ngộc xộc lên làm hai hốc mắt hoe đỏ, thoạt nhìn nom đáng thương như cậu nhóc con trong nhà.
Cộng với ngoại hình hao hao thế nên trong tích tắc dường như phảng phất thấy được hình ảnh Viên Vệ Quốc đang sụt sùi khóc.
Cả chú Chung và Chương Toàn đều ngỡ ngàng đứng bật dậy, duy chỉ Văn Trạch Tài là vẫn giữ được thái độ bình tĩnh vốn có.
Anh tiến tới trước mặt Thương Phong, nhàn nhạt nói: “Những gì vừa rồi chúng tôi nói chắc hẳn cậu cũng đã nghe thấy cả rồi. Chỉ cần cậu chịu giải thuật, chúng tôi sẽ lập tức thả người. Sau khi xong việc, chúng ta không còn liên quan. Từ nay về sau, việc ai người nấy làm, nước sông không phạm nước giếng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây