“Chuyện nhỏ, đừng có xem thường Trạch Tài, bản lĩnh của nó còn cao cường hơn hai chúng ta gộp lại đấy. Thôi, mình đi đi, tôi thấy khá hơn chút rồi.”
Chương Toàn vịn vào người chú Chung, khó nhọc đứng dậy. Hai người tránh tránh né né, chui qua hết con hẻm này tới con hẻm khác, cuối cùng cũng chạy được tới rừng trúc.
Chỗ này tương đối an toàn, có thể dừng chân.
***
Lần nữa trở về, trên tay Trương đại sư lại lủng lẳng xách theo bọc thức ăn, trong miệng thì đang nhồm nhoàm nhai dở chiếc bánh bao chiên. Anh ta rất nhiệt tình mời mọc chỉ đáng tiếc Văn Trạch Tài không muốn ăn cho nên khẽ lắc đầu từ chối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây