Lúc này, hắn mới phát hiện đối phương có bóng cùng hơi thở đều đặn, vững chãi. Chết tiệt, là người, không phải cương thi!
Trương đại sư chui khỏi gầm bàn, thẹn quá nổi khùng lên: “Cậu…cậu dám trêu đùa tôi?!”
Văn Trạch Tài khẽ nhíu mày, anh ghét nhất ai trỏ vào mặt mình la mắng: “Tôi trêu đùa anh khi nào?”
“Thì…thì ban nãy chính cậu nhận mình là thi thể còn gì?” Trương đại sư cố sống cố chết tìm bằng chứng.
Văn Trạch Tài nhún vai thản nhiên đáp: “Ai bảo anh không hỏi đầy đủ chủ vị.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây