Tần Dũng nghiến chặt răng, kiềm chế cơn phẫn nộ.
Văn Trạch Tài nhàn nhạt kể tiếp: “Ba năm sau, ông chú kia lại sinh tiếp, lần này là con trai nhưng so với bé gái trước thì lại càng khiến người ta bất ngờ hơn. Thằng bé bị sứt môi bẩm sinh.
Cái môi nó khuyết hẳn một miếng to, để lộ hai cái răng cửa nom chẳng khác gì miệng thỏ. Nói chung là không được ưa nhìn cho lắm nếu không muốn nói là xấu.”
Tần Dũng há hốc miệng: “Rồi sao? Có phải lão huyền bà kia lại giết tiếp không? Lấy lý do đứa bé trời sinh khuyết môi cho nên ăn tàn ăn mạt nhà họ. Sau đó lại theo chiêu thức cũ, đem nó đi giấu rồi âm thầm giết chết?”
Bất ngờ thay, Văn Trạch Tài lắc đầu cười: “Thằng bé đó không những không bị giết, ngược lại được cả nhà cung phụng như ông hoàng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây