Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 557:

Chương Trước Chương Tiếp

“Ngần ấy năm, mỗi khi tôi bất bình là mẹ tôi sẽ trực tiếp quỳ xuống trước mặt tôi khóc lóc van xin, nói là mình có nỗi khổ riêng, nói là mình áy náy lắm nhưng không còn cách nào khác.”

Hoá ra là vậy, tới bây giờ ba người đàn ông mới hiểu vì sao ban nãy Đơn Thái Hồng lại bật thốt lời chán ghét. Đó là vì nhìn quá nhiều, nghe quá nhiều thành ra cảm xúc chai sạn, chỉ còn lại chán chường cùng tuyệt vọng.

Đơn Thái Hồng hít vào một hơi thật sâu, tâm trạng mâu thuẫn giằng xé: “Không phải tôi không nghĩ tới việc nói sự thật cho anh cả. Đã từng có lúc định nói nhưng còn chưa kịp thì tôi lại gặp rắc rối từ phía gia đình chồng. Mẹ chồng không ít lần trong tối ngoài sáng cố ý làm khó làm dễ tôi. Bữa đó tình cờ anh cả bắt gặp, anh ấy trực tiếp đứng ra cãi nhau tay đôi giành công đạo cho tôi, thậm chí còn suýt chút động thủ đánh người. Mẹ chồng tôi sợ xanh mặt, từ đó về sau không dám ức hiếp tôi nữa. Tới tận bây giờ tôi vẫn nhớ như in câu anh cả đã nói hôm đó. Anh ấy bảo chỉ cần anh ấy còn thở, thì Trương gia đừng hòng đụng đến một cọng tóc của tôi, bằng không dù cho có ngồi tù anh ấy cũng bắt bọn họ phải trả giá.”

Nhìn hai mắt Đơn Thái Hồng bừng sáng, mang theo niềm vui sướng và hạnh phúc như đứa trẻ được cho kẹo, Văn Trạch Tài bỗng cảm thấy có chút chua xót. Còn Tần Dũng thì lén quay đi chỗ khác, xoa xoa mắt.

Phải là người hồn nhiên và giản đơn cỡ nào mới có thể dễ dàng thoả mãn tới vậy?


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️