Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 556:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn anh trai ngồi bệt dưới đất khóc tu tu, trong lòng Đơn Thái Hồng bỗng trào dâng cảm giác thoả mãn khó tả.

“Nghe người nhà bảo tôi hôn mê suốt hai ngày, sau khi tỉnh lại tôi cảm nhận rõ sức khoẻ ngày một đi xuống mà anh cả thì cứ ngày càng tốt lên. Ban đầu tôi cũng không để ý đâu, bởi vì tất cả tâm tư đều đổ dồn vào căn phòng mơ ước. Thế rồi thẳng cho tới Tết…”

Mùa đông gió rét căm căm, thân thể Đơn Thái Hồng càng suy yếu tợn. Còn nhớ trước đó một năm, cô vẫn tung tăng cùng lũ bạn đi đắp người tuyết, ném bóng tuyết. Ấy thế mà giờ đây, chỉ có thể thèm thuồng nhìn chúng bạn vui đùa. Cả người cô rồi gan bàn tay, bàn chân lúc nào cũng lạnh buốt như bị đông đá, cảm giác khó chịu vô cùng.

Đơn Thái Hồng đổ “bệnh” non nửa năm, mặc dù người lớn trong nhà đều biết rõ nguồn cơn căn “bệnh” thế nhưng tục ngữ có câu “cữu bệnh sàng tiền vô hiếu tử - bệnh tật lâu ngày sẽ trở thành gánh nặng của mọi người”. Huống hồ trong mắt Đơn gia, Đơn Thái Hồng nào có quan trọng gì, họ quan niệm nữ sinh ngoại tộc, con gái rồi sẽ gả cho người, là con nhà khác chứ không phải nhà mình.

“Hôm ấy tôi rét quá, định xuống bếp rót cốc nước nóng, nào ngờ lại tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của cha và ông nội”, vừa nói Đơn Thái Hồng vừa nghiêng đầu nhìn ra cửa, nói chính xác hơn là nhìn về nấm mồ được chôn ở phía xa xa kia.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️