Vì để giúp Văn Trạch Tài sinh hoạt được thoải mái, Triệu Đại Phi đã đặt thợ mộc đóng chiếc ghế bố, ban ngày anh ra hiên nằm, vừa đón gió trời vừa nhìn bọn trẻ chơi đùa, lâu lâu vặn radio nghe cho vui tai.
Nhìn bữa sáng nóng hổi được chuẩn bị sẵn cho mình, Tần Dũng cười hắc hắc gãi đầu: “Anh Văn, em…”
“Đi rửa tay đi!”, Văn Trạch Tài chỉ chỉ vào bộ móng mới vừa vò đầu bứt tóc.
Tần Dũng lè lưỡi, chạy biến ra giếng ào ào múc nước, tiện thể rửa luôn cả mặt mũi chân tay.
Sạch sẽ tinh tươm, cậu quay vào nhà ăn nhoáng cái hết veo cả cháo lẫn bánh bao. Xong xuôi đâu đó còn rửa chén dĩa, úp lên gọn gàng rồi mới quay trở vào kéo ghế ngồi xuống đối diện, hồi hợp chờ chỉ thị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây