Cái cảm giác không ai biết chỉ một mình mình biết nó thú vị vô cùng tận. Cái trò này Chương Toàn chơi hoài không biết chán. Hễ ở nhà buồn buồn là lại tủm tỉm đi kiếm một ông bạn để lừa.
Hôm nay, Chương Toàn cũng mới lượn một vòng xong. Đi chán đi chê mới quay về nhà Văn Trạch Tài ngồi nghỉ.
Với tay tự phục vụ một cốc trà mát lạnh, Chương Toàn tủm tỉm thông báo: “Lão khốn bắt đầu dùng Thực âm trùng rồi đấy.”
Vốn dĩ bản thân Văn Trạch Tài cũng không biết Chương Toàn đã giấu huyền cơ gì bên trong con Thực âm trùng kia, nhưng nom bộ dạng ông chú cao hứng như vậy, nhất định là chuyện tốt rồi.
“Sớm vậy cơ à?” Văn Trạch Tài nghiêng mình dựa vào đầu giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây