Trời ơi…không lẽ muốn giết người diệt khẩu sao? Bà Hà hoảng sợ há hốc miệng. Nhưng rồi chợt nghĩ tới thanh danh của mình, bà ta liền run rẩy cắn chặt răng, im lặng ngầm đồng ý.
Sáng sớm, đúng theo kế hoạch, bà Hà ngọt ngào lừa Vương Xuân Tú đi dạo mát. An Trân núp kỹ ở sân sau nín thở chờ đợi. Không bao lâu sau, Hà Hưng Chí xách cái cuốc lặng lẽ rời nhà, thẳng bước theo hướng hai người phụ nữ.
Đợi tới khi hắn khuất dạng, Tần Dũng mới nhẹ nhàng bước ra khỏi kho chứa củi, đanh mặt nói: “Đại sư đoán không sai, quả nhiên bọn chúng dám dùng cách giết người diệt khẩu!”
An Trân che ngực, cảm thấy thần chết như vừa lướt qua trước mắt. Cũng may lần này cô biết khôn đi tìm anh họ cầu cứu, chứ chỉ mình mình lớ nga lớ ngớ, có khi chưa kịp đối phó đã bị bọn họ thủ tiêu mất xác rồi cũng nên.
Có Tần Dũng với Vương Xuân Tú ra quân, Văn Trạch Tài yên tâm ở lại cửa hàng chờ tin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây