“Bà thông gia, tôi biết trước nay mẹ kế con chồng vốn chẳng ưa nhau, nhưng cho dù bà có chướng mắt cỡ nào thì sự thật bà vẫn chỉ là vợ hai, vào sau đến muộn còn An Trân mãi mãi là con gái chân chính của nhà họ An. Bà có thành kiến với nó tôi không thèm quan tâm, nhưng bà đừng có tới đây đặt điều vu khống, bêu xấu Hà gia chúng tôi.”
Bà Hà càng nói càng hăng máu, cuối cùng kìm không nổi liền đứng bật dậy chỉ thẳng vào mặt Vương Xuân Tú mà chửi té tát.
Kỳ lạ thay, Vương Xuân Tú không những không giận mà còn cười rất tươi: “Í trời, tiện mồm đùa một câu làm gì bà phản ứng dữ vậy? Không lẽ có tật giật mình sao?”
Mắng không được, chửi không xong, tức quá bà Hà chỉ thẳng ra cửa hạ lệnh đuổi khách: “Bà đi về đi, Hà gia chúng tôi không hoan nghênh bà.”
“Nhớ đấy, là chính bà đuổi tôi đó nha!” Dứt lời, Vương Xuân Tú chạy vọt ra cổng chính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây