“Cái gì vậy?” Viên Vệ Quốc cũng hiếu kỳ cầm lên ngắm nghía, “Nhìn thì có vẻ làm bằng gỗ nhưng cảm giác sờ vào lại không giống gỗ, lạ nhỉ?!”
Chú Chung cũng thò qua góp vui: “Ờ, đồ gia truyền gì mà kỳ cục vậy?”
Chương Toàn vuốt râu cười nhạo: “Nông cạn, thiếu hiểu biết!”
Ngay tức khắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía này, hồi hộp chờ đợi còn Chương Toàn thì cứ đủng đỉnh ngắm mây ngắm gió, mặc kệ cho mọi người tò mò chơi.
Thấy vậy, Chung Nhiên liền rót một tách trà, khéo léo mở lời: “Cha nuôi à, đừng gây thù chuốc oán nữa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây