Viên Vệ Quốc đáp tỉnh bơ: “Em mua khăn tặng vợ. Anh yên tâm không cản trở việc tìm người đâu. Còn anh thì sao, xong sớm thế, tàu nhanh à?”
Nghe thấy vậy, ông chủ quán tức khắc nhìn về phía Văn Trạch Tài với ánh mắt kỳ quái pha chút dè chừng.
Đương nhiên, Văn Trạch Tài thừa tinh tế để cảm nhận được. Anh nghiến răng nạt: “Nói chuyện cho đàng hoàng vào!”
Viên Vệ Quốc ngả ngớn cười: “Bình thường em vẫn nói chuyện vậy mà. Anh có tật rục rịch à…A….đau…”
Bị đập một cái ngay giữa lưng, Viên Vệ Quốc la oái oái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây