Nhìn cái mặt nạ gồ ghề, gớm ghiếc, Viên Vệ Quốc bỗng nhiên tự tin ngời ngời: “May quá lúc trước em chọn da heo!”
Văn Trạch Tài liếc một cái sắc lẹm nhưng cũng không rảnh mà đứng đây đôi co coi ai đẹp trai hơn. Anh phất phất tay tạm biệt rồi nhanh chân rời đi trước.
Thẳng một đường tới chỗ hẹn cũ, Văn Trạch Tài đứng đợi tầm nửa giờ mới thấy Văn Trạch Dũng lò dò đi tới. Từ xa phát hiện bóng dáng Văn Trạch Tài, nó còn phải đứng lại dụi mắt mấy lần xác nhận xem có thật hay không rồi mới nháo nhào chạy lại.
“Ôi giời ơi đại sư ơi, dạo này thầy đi đâu đấy. Hầu như ngày nào tôi cũng tới đây đợi nhưng chả hôm nào gặp được thầy!” Văn Trạch Dũng cơ hồ không giữ nổi bình tĩnh, có bao nhiêu chuyện là hấp ta hấp tấp kể ra bằng sạch.
Đợt đó, sau khi xuất viện về nhà được mấy ngày thì Văn Trạch Dũng nhận tin mình bị đuổi việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây