Nói tới đây là đủ rồi, Văn Trạch Tài cười chào rồi đứng dậy toan rời đi thế nhưng Tần Dũng lại nằng nặc đòi tháp tùng anh về tận nhà mới chịu. Cực chẳng đã, Văn Trạch Tài đành phải để cậu ấy đi cùng.
Nghe tiếng gõ cửa, Điền Tú Phương lập tức chạy ra đón chồng: “Anh về rồi đấy à? Ơ ai kia?”
Nhìn cái bóng đen ẩn khuất trong màn đêm, Văn Trạch Tài phì cười: “Tần Dũng đấy, nhất quyết phải nhìn thấy anh vào nhà thì nó mới chịu quay về. Cái thằng nhóc này, cứng đầu cứng cổ ghê!”
Điền Tú Phương cũng cười: “Vâng, nhưng có cậu ấy đi cùng anh, em thấy yên tâm hơn. Mà anh đã ăn uống gì chưa?”
“Ăn rồi, anh ăn ở nhà Tần Dũng rồi mới về. Hôm nay thím Tần nướng bánh bột ngô ngon lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây