Còn lão quang côn, hắn vẫn chần chờ ái ngại vì trông Tần Dũng và Triệu Đại Phi quá mức khủng bố. Song cuối cùng lão vẫn mặt dày vô sỉ ngồi xuống đối diện Văn Trạch Tài, nhe hàm răng vàng khè cười hềnh hệch: “Nhờ đại sư tính cho một quẻ xem tôi với con ả quả phụ ở phố tây có hợp không, hí hí…”
Ngờ đâu Văn Trạch Tài thẳng thừng đưa ra đáp án: “Nói ông đừng buồn, cả đời này ông cứ yên phận làm quang côn đi thôi, đừng mơ mộng hão huyền vô ích!”
Lời thẳng nhưng mà thật, một câu đủ khiến cho lão dập tắt giấc mộng xuân, buồn bã ra về trong nước mắt.
Vài ngày sau chú Chung quay trở về. Lần này chú ấy đi cả thảy mười ngày và khi về còn dắt theo một người đàn ông khác.
Chú Chung nhiệt tình giới thiệu với Văn Trạch Tài: “Đây là anh em chí cốt của chú, tên Mạnh Trung Quốc. Biết anh ấy đang tìm thầy coi mồ mả đất cát thành thử chú liền giới thiệu tới đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây