Triệu Đại Phi vui mừng nói chen vào: “Giờ chỉ cần thằng ranh Trần Quốc đứng ra chỉ chứng Chu Thiên Hoa là đồng loã, trả lại trong sạch cho Đại Thuận nữa là xong.”
Văn Trạch Tài gật đầu đồng tình: “Trần Quốc sẽ khai sớm thôi.”
Đúng như Văn Trạch Tài dự đoán. Sau khi Trần Quốc hút hết điếu thuốc từ trên trời rớt xuống đó, hắn không những chứng minh Lý Đại Thuận vô tội mà còn kể tồng tộc toàn bộ những gì mình biết cho cảnh sát nghe.
Đợi tới lúc Trần Quốc tỉnh táo trở lại thì mọi chuyện đã đâu vào đấy cả rồi, hắn khai nhận tất cả những việc làm sai trái của mình, đồng thời tuyên bố bãi nại đơn kiện, không truy cứu trách nhiệm của Lý Đại Thuận đối với vết thương trên đầu mình. Điều này khiến Trần Quốc kinh hãi tột độ. Hắn liên tục ôm đầu gào thét đổ tại ma sờ gáy. Nhưng có hét thế chứ hét nữa cũng vô dụng mà thôi.
Về phần Chu Thiên Hoa, dù ở ngoài hắn hổ báo cáo chồn tới đâu thì vào tù cũng nhũn như con chi chi. Sau ba ngày tra khảo cuối cùng hắn cũng phải cúi đầu nhận tội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây