Văn Trạch Tài nâng tay sờ cằm ra chiều cân nhắc kỹ lưỡng: “Không thể nào, vợ con thì còn có khả năng chứ vợ thầy thì cần gì, thầy cao ráo điển trai, phong thái tự tin đĩnh đạc. Trong nhà có một người chồng hoàn mỹ như vậy cô ấy cần gì phải ra ngoài ngắm nhìn đàn ông khác.”
Bị đả kích công khai, Triệu Đại Phi xụ mặt một đống: “Sư phụ, còn có thể nói chuyện tử tế được nữa không đây?!”
Buổi tối về nhà, Văn Trạch Tài thấy vợ khoác lên mình bộ sườn xám được cắt may tỉ mỉ, tóc búi thấp dịu dàng, không những vậy lại còn thoa son hồng nữa chứ. Trời ơi, đẹp quá! Văn Trạch Tài ngắm đến ngây ngẩn cả người. Rất hiếm khi vợ anh chịu chưng diện làm đẹp, hình như anh đã lờ mờ đoán ra vấn đề rồi thì phải…
Thấy chồng cứ nhìn chằm chằm không nói năng gì, Điền Tú Phương có chút mất tự nhiên, cô cắn cắn môi hồi hộp hỏi: “Thế nào…nhìn được không anh?”
Văn Trạch Tài vẫn chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng yên tại chỗ khoanh hai tay trước ngực, sắc mặt nghiêm nghị săm soi khiến Điền Tú Phương sợ gần chết, tim đập dồn dập hơn cả tiếng trống trận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây