Miêu Lệ Lệ cảnh giác cất lời: “Anh là ai, hình như tôi không quen anh thì phải?”
Để không lãng phí thời gian nói qua nói lại, Văn Trạch Tài đột nhiên nhìn ra hướng đầu ngõ, tươi cười hớn hở: “Anh Tống.”
Theo quán tính, Miêu Lệ Lệ vội vàng ngó đầu ra: “Tống Văn Minh…”
Đúng lúc này, Văn Trạch Tài mau chóng bóp nát món đồ đã giấu trong lòng bàn tay từ trước sau đó đập thật mạnh vào cổ Miêu Lệ Lệ.
Tức khắc, Miêu Lệ Lệ cảm thấy cần cổ tê rần, còn chưa kịp giơ tay kiểm tra thì đầu óc cô bỗng nhiên rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng, cả người như bị rút cạn sức lực…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây