Ông lão cau chặt mày, gằn giọng cắt ngang: “Ngẩng đầu!”
Tống Văn Minh không dám trái ý, vội vàng nâng đầu dậy.
Chỉ cần liếc mắt một cái, ông lão đã phán đoán ra vấn đề, bất ngờ cộng phẫn nộ, ông quát lớn: “Tại sao lại chọc vào người Chu gia, hả?”
Vì đi Theo sư phụ đã lâu, đương nhiên Tống Văn Minh thừa biết hai chữ “Chu gia” biểu thị cho cái gì, hắn cuống cuồng giải thích: “Không không, con nào dám trái lời thầy, con chưa bao giờ đụng tới người Chu gia, con thề đấy!”
“Không đụng tới, vậy tại sao lại trúng Mệnh thuật của Chu gia, hả?” Ông lão hùng hổ siết chặt cánh tay Tống Văn Minh, sau đó rút cây đao nhỏ bên mình, trực tiếp rạch một đường rất sâu ngay ống cổ tay. Tống Văn Minh cắn chặt răng chịu đựng cơn đau tê dại, tuyệt nhiên không dám rên la một tiếng nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây