Lời tuy ít mà ý lại nhiều, bà Hạ nghe liền hiểu ngay. Bà vội vàng bày tỏ lòng cảm kích: “Cảm ơn Văn đại sư, cảm ơn thầy, tôi về sẽ chuyển lời tới cháu nó ngay.”
Tiễn bà Hạ ra về, Văn Trạch Tài trở vào bấm bấm đốt ngón tay lẩm nhẩm: “Thứ bảy này vừa đúng mười lăm!”
“Sư phụ, thầy muốn thắp hương cúng rằm à?” Triệu Đại Phi nhanh nhảu tiếp lời.
Hễ tới ngày rằm mồng một là các bà lão quanh đây đều lén lút thắp hương khấn vái. Mặc dù chính sách đã thoáng hơn rất nhiều nhưng mọi người vẫn còn rụt rè sợ sệt lắm, chả ai dám đốt nhang cúng bái công khai.
Văn Trạch Tài tủm tỉm cười: “Không, thầy đang tính ngày đặng kiếm chân sai vặt!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây