Buổi chiều cùng ngày, Tất Trường Lâm và Uông Quần Đào ghé chơi. Mỗi người khệ nệ xách theo một túi quà to tướng, cười cười nói nói rộn ràng cả căn tiệm nhỏ: “Vốn em định phi thẳng vào nhà cơ, cũng may có Quân Đào nhắc nhở khả năng cao anh đã khai trương cửa tiệm thế nên mới lượn ra đây, may quá gặp anh ở đây thật.”
“Đây toàn là đồ đặc sản quê em đấy, đảm bảo ngon miễn chê, để lâu thoải mái, không sợ hư hỏng.”
Nhìn hai cái túi to tướng, đựng chật kín quá trời thứ, Văn Trạch Tài dở khóc dở cười: “Hai chú cho nhiều thế này là muốn vỗ béo anh đấy hả?!”
Uông Quân Đào cười phớ lớ: “Phát tướng phát tài, béo mới tốt chứ anh!”
Văn Trạch Tài cũng không nhịn được, bật cười thành tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây