Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 396:

Chương Trước Chương Tiếp

Quách Nguyệt Nguyệt sửng sốt, ngẩng đầu hét lớn: “Mẹ! Sao mẹ có thể nghi oan cho con như thế? Lấy gì để chứng minh cái này không phải của anh Trực? Lấy gì để chứng minh cái này là của người khác? Nói có sách mách có chứng, muốn gì thì mẹ bảo ông đại sư kia đem chứng cứ ra đây, đừng ỷ vào cái mác đại sư mà có thể tuỳ tiện vu oan giá hoạ, tuỳ tiện huỷ hoại thanh danh của người khác!”

Dứt lời, Quách Nguyệt Nguyệt ôm mặt oà khóc tức tưởi!

Trước lời phản biện gay gắt của con dâu, bà Hạ chỉ biết ớ người không thể nói được gì bởi kỳ thực Văn đại sư chỉ kết luận cái đó không phải của Hạ Trực chứ không hề giải thích cụ thể vì sao lại không phải.

Đợi mãi không thấy bà vợ phản ứng, ông Hạ thở dài thườn thượt nhìn về đứa con dâu ngồi đối diện đang khóc thút tha thút thít: “Ba đã hỏi Trực Trực rồi, nó nói chưa thấy hai cái chai này bao giờ. Nguyệt Nguyệt, từ trước tới nay Hạ gia đối xử với con không tệ vậy nên nếu thực sự con biết chuyện gì thì phải nói cho chúng ta biết, nhất định không được dối gạt ba mẹ.”

Hai mắt bà Hạ đỏ ngầu, bà vừa rút khăn mùi soa chậm nhẹ hai hàng nước mắt vừa nghẹn ngào giãi bày: “Ba con nói đúng đó Nguyệt Nguyệt, con biết gì thì nói cho cha mẹ nghe đi. Sở dĩ cha mẹ chạy đôn chạy đáo khắp nơi tìm thầy tìm thuốc chữa trị cho Trực Trực là nghĩ cho hạnh phúc cả đời của hai đứa chứ nào có phải vì cha mẹ đâu. Giả dụ mai này cha mẹ mất đi, một mình con sẽ phải xoay sở thế nào đây?”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)