Buổi sáng, lúc Văn Trạch Tài lững thững ra mở cửa hàng thì đã trông thấy bà Phú cùng hai mẹ con Hạ Trực đang đứng đợi sẵn tự bao giờ.
Thoạt nhìn, bà Hạ có vẻ ngang ngang tuổi bà Phú, hai người tuy là chị dâu em chồng nhưng tuổi tác cũng không chênh lệch bao nhiêu. Sở dĩ hôm nay chỉ có mình bà đưa cậu con trai duy nhất đi thăm khám là bởi ông chồng bận đi làm. Còn bà Phú vì sợ mẹ con chị dâu không tìm được địa chỉ nên liền sốt sắng nhận nhiệm vụ dẫn đường, tiện thể bà cũng muốn đích thân nghe xem rốt cuộc bệnh tình của cháu trai mình thế nào.
Thấy khách như thấy tiền, Triệu Đại Phi hào hứng mở cửa mời mọi người vào trong, mau mắn kéo ghế, rót trà. Xong xuôi đâu đó, cậu mới lui về đứng nghiêm chỉnh sau lưng sư phụ. Tuy nhiên, từ đầu tới cuối nụ cười tươi rói vẫn luôn treo trên khoé môi khiến người đối diện không thể không chú ý.
Nhấp một ngụm trà, bà Phú khéo léo bắt chuyện: “Chẳng hay đồng chí Triệu đang có tin vui gì hay sao mà nom mặt mày rạng rỡ, phấn khởi thế kia?”
Gãi đúng chỗ ngứa, Triệu Đại Phi cười hắc hắc khoe: “Chẳng giấu gì thím, tôi sắp được làm cha rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây