Hình như hỏi câu này hơi thừa thì phải, nếu không phải vô cùng gấp gáp thì người ta đã chẳng đi cầu cạnh đại sư ngay mồng một đầu năm.
Dựa theo trí nhớ, Triệu Đại Phi thuật lại không sót câu nào: “Thím ấy bảo dạo gần đây cậu con trai út liên tục gặp xui, lại hay nằm mộng nữa, đơn cử như đêm 30 bị doạ tỉnh những bốn, năm lần liền.”
Văn Trạch Tài liền đứng dậy tính đi ra Cung tiêu xã đánh một cuốc điện thoại nữa. Dù gì cũng là chỗ thân quen với lại Dương gia cũng giúp anh không ít việc, giờ nhà họ có khó khăn ít nhiều gì mình cũng phải ưu ái hơn chút đỉnh.
Song, Văn Trạch Tài còn chưa kịp bước chân ra khỏi tiệm đã có một đứa trẻ hớt hơ hớt hại chạy lại báo tin: “Văn đại sư, có người gọi điện kiếm thầy kìa, thầy mau ra Cung tiêu xã nghe điện đi.”
Văn Trạch Tài nghiêng đầu kêu Triệu Đại Phi thưởng cho thằng nhóc một viên kẹo, còn mình thì tức tốc rảo bước thật nhanh tới Cung tiêu xã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây