Văn Trạch Tài tủm tỉm cười: “Ồ, cậu muốn kết hôn à?”
Haha, đừng có mà đánh trống lảng với anh, anh tỉnh lắm. Hiếm khi mới bắt được thóp thằng nhóc này, còn lâu anh mới dễ dàng buông tha sớm như vậy!
Chợt nhớ tới cô nàng Chung Nhiên to gan lớn mật, Viên Vệ Quốc hận tới độ chỉ muốn trói người lại đánh cho một trận tơi bời khói lửa thế nhưng bây giờ cô ấy vẫn mệt nhoài, ngủ li bì trên giường kia kìa. Xuất phát từ cảm giác áy náy, ban nãy lúc thức dậy Viên Vệ Quốc còn chả dám thở mạnh, nhất cử nhất động đều rón ra rón rét không khác gì thằng ăn trộm.
Không thể để mất mặt trước Văn Trạch Tài được, Viên Vệ Quốc buộc phải hất hàm nói cứng: “Ừ đấy, tôi lớn từng này tuổi rồi còn không thể kết hôn chắc, luật pháp nào cấm hả… hả…?”
Văn Trạch Tài thoải mái cười to: “Hahaha, đương nhiên là không ai dám cấm cậu rồi. Nhưng trước tiên cậu phải tới gặp cha vợ tương lai gửi con rối lại đó. Sau khi xong xuôi hết thì quay lại đây chúng ta sẽ tiếp tục tiến hành các bước tiếp theo!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây