Má nó, lại bị hố, Viên Vệ Quốc tức xanh ruột, móc túi trả một đồng tiền phí rồi hậm hực ra về.
Hừ, Văn Trạch Tài, Văn Trạch Tài, sớm muộn cũng có ngày tôi dạy Thiên Nam đối phó anh! Cứ chờ đấy!
Về phần Văn Trạch Tài, sau khi ăn cơm trưa ở bên nhà ngoại về, anh gọi Thiên Nam vào phòng nói chuyện riêng như hai người đàn ông.
“Thiên Nam, con có được thiên phú trời cho cha đây rất lấy làm vui mừng, thậm chí sư phụ con cũng đã sửa cách xưng hô gọi con là đệ tử rồi….”
Thiên Nam mừng quýnh, hai mắt vụt sáng: “Thật ạ? Sư phụ chịu thu nhận con rồi hả cha?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây