Văn Trạch Tài cười cười tiếp lời: “Thế nên thừa thắng xông lên, mở tiệm làm ông chủ luôn!”
Lâm Ái Quốc xoè đôi bàn tay vẫn còn bám vài vết dầu mỡ, nở nụ cười rạng rỡ tươi vui: “Chắc có lẽ trời thương, trời cho cái cần câu cơm đặng ổn định cuộc sống!”
Ngồi bên cạnh, Lý Đại Thuận giãy nảy phản bác: “Thôi đi ông ơi, khiêm tốn quá đi mất, anh vừa thông minh lại chăm chỉ, làm gì cũng dốc công dốc sức, không thành công mới là lạ ấy!”
Lâm Ái Quốc lắc đầu cười vang: “Hahaha, không không, chú đừng có khen anh như thế, anh chỉ được cái lấy cần cù bù thông minh thôi!”
Nhác thấy vận đào hoa ẩn hiện trên gương mặt Lâm Ái Quốc, Văn Trạch Tài nhướng mày hỏi ngay: “Bạn gái cậu là người ở đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây