Kể thì hào hứng vậy thôi chứ kỳ thực trong lòng Ngô Mai cảm thấy rất bức xức, khó chịu thậm chí còn có vài phần xấu hổ nữa. Dù gì cũng là người cùng thôn, Dương Diễm Cúc làm ra cái chuyện bại hoại gia phong như vậy, cả thôn nào tránh khỏi liên luỵ. Giờ đi đâu cũng nghe thiên hạ bàn tán thôn Lợi Hoà thế nọ, thôn Lợi Hoà thế chai, ê hết cả mặt mũi! Đúng là con sâu làm rầu nồi canh, một mình cô ta mà phá huỷ hết danh tiếng của cả một tập thể!
Đang ở dưới bếp, bà Điền đột nhiên chạy lên, dè dặt hỏi chồng: “Ông này, hay là bảo thằng Đại béo đi gọi cha nó về ăn cơm nhỉ. Dầu gì đã hạ táng xong xuôi cả rồi, hôm nay chỉ còn mấy việc thu dọn lặt vặt thôi.”
Tuy nhiên, ông Điền lắc đầu phản đối ngay: “Thôi ai lại thế, đã giúp thì giúp cho trót, để nó ở đó phụ cho xong đám rồi về.”
Hơn nữa mới vừa hạ táng còn chưa rước vong về thờ mà đã bỏ đi thì sẽ không được may mắn cho lắm.
Thế nhưng chừng nửa tiếng sau Điền Kiến Quốc đã lững thững đi bộ về, vừa trông thấy Hiểu Hiểu chạy chơi trước cổng nhà, anh ngớ người hỏi: “Ơ Hiểu Hiểu, con về từ khi nào? Cha mẹ đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây