Điền Tú Phương nghi hoặc hỏi: “Thế còn cha thì sao ạ? Sao cha không sang bên đó?”
Bình thường nhà ai có công có việc gì, cha cô luôn là người sốt sắng đi đầu tiên. Sao hôm nay trong thôn có tang sự mà ông không sang đó chỉ đạo, lại thảnh thơi ngồi nhà chơi với các cháu thế này. Không lẽ mặt trời mọc đằng Tây rồi à?
“Thì cũng tại cái con nhỏ Dương Diễm Cúc chọc tức ông ấy chứ còn sao nữa!” Mỗi lần nhắc tới chuyện này là bà Điền không nén được cơn giận.
Thấy mẹ chồng chuẩn bị phát hoả, Ngô Mai lập tức khéo léo ngắt lời: “Mẹ mẹ, tới giờ nấu cơm rồi, mẹ đi nấu cơm đi, để con tiếp chuyện cô út cho.”
Nói đoạn Ngô Mai kéo Điền Tú Phương sang một bên, dốc bầu tâm sự. Dạo gần đây trong thôn xảy ra quá trời việc tày đình trong khi ấy chị lại đang bụng mang dạ chửa, đi đứng bất tiện đâm ra mắc buôn quá mà chẳng thể sang hàng xóm ngồi lê đôi mách cùng hội chị em bạn dì. Hôm nay khó khăn lắm mới kiếm được đồng minh, phải tranh thủ buôn cho hết vốn hết lời mới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây